Thơ về Trà Quân Bình
Chè già chè yếu bị chê
Nhổ luôn tận gốc ta bê về nhà
Về nhà ta lại bào ra
Sao trên lửa đỏ pha trà giải thân
Cái thân này vì sao phải giải?
Bởi vì thân: Xoắn xuýt cùng tiền với bạc
Nhập nhằng đấu đá chuyện công danh
Thân phồng, nóng, lạnh mất cân bằng
Tính tình nóng nảy, mặt cau thành đoàn
Người thì trở chứng ngựa hoang
Cao cao tự đắc, hất hàm bẩm sinh
Lâu ngày miệng nói linh tinh
Nụ cười méo mó xấu kinh cả người.
Thế nên:
Uống chén trà vị nhân nhẫn đắng
Hết đắng rồi vị ngọt theo sau
Như: ‘’trải qua một cuộc bể dâu’’
Chất trong trà đã hoà cùng với thân (thân cây trà, thân người dùng)
Thân trà nay đà năm mươi (50) tuổi
Sống thọ ngang cùng với con người
Tính trầm, chất ổn, vẫn như tươi
Không gây kích thích, dù dùng nửa đêm
Lại còn:
Trẻ, già dùng thay cho giải khát
Trà quân bình dụng tựa như sâm
Nấu trà tuy chẳng cần ngâm
Dùng đôi ba nước lại châm thêm trà
Nấu một lần chưa ra hết chất
Nấu sao cho màu nhạt dần ra
Thêm trà hay bớt tuỳ ta
Lượng sao cho đủ, vừa pha, vừa trà
Tác thật: chị Nguyễn Vũ Thùy Linh.
12/2018